Thứ Hai, 23 tháng 4, 2018

Suy nghĩ về việc lấn sân sang ca hát

Tiêu đề nghe có vẻ sốc đấy, nhưng thật sự mà nói thì mình ca hát cũng đã lâu rồi, có điều đã có tuổi mà chưa có tên. Giọng hát của mình thì cũng tạm ổn, phải không nhỉ, mình cũng chẳng biết nữa. Người ta nói mình nên tìm kiếm một người thầy huấn luyện giọng hát của mình để biết cách điều khiển hơi thở, giọng hát, cách ngân cũng như sử dụng nhiều kỹ thuật hát để mình có được cách hát đúng hơn. Thế nhưng mình lại thấy trong một bài phỏng vấn, Barbra Streisand, một huyền thoại sống về âm nhạc hiện đại, là bậc thầy trong việc điều khiển hơi thở, cũng như sử dụng kỹ thuật trong khi hát, nhưng không hề thấy mệt mỏi cũng như không phải nỗ lực làm gì, cho biết rằng bà chưa bao giờ có một buổi học về thanh nhạc nào. Bà thậm chí còn ngạc nhiên khi chuyên gia đến nói với bà rằng tôi dạy phương pháp mang chính tên của bà. Thế là thế nào nhỉ? Có thể là bà là một người có năng khiếu thật sự, tức là bẩm sinh bà đã có thể đạt đến sự hoàn hảo trong âm nhạc, và điều đó nếu có thật thì bà quả thật may mắn khi được trời phú cho sự hoàn hảo ấy. Còn mình thì sao nhỉ? Mình chưa phát triển được khả năng thanh nhạc của mình, nhưng mình nghĩ là mình có tiềm năng. Việc mình tham gia nhóm hát học thuật ấy khiến mình cảm thấy rất tự ti, vì ai trong đó cũng có kiến thức về thanh nhạc, cũng như biết cách điều khiển giọng hát của mình để bài hát nghe được  hay hơn, trau chuốt và rõ ràng hơn. Họ cũng biết nhận xét và đánh giá giọng hát một cách khách quan, biết nghe được nốt nhạc nào hay, nốt nhạc nào bị thiếu hơi cũng như nốt nào được ngân vang hay đang gồng sức. Mình nghe hoài mà chẳng được, có thể một phần vì đây không phải là chuyên ngành của mình, và mình thật sự cũng không muốn tìm hiểu sâu vào trong thanh nhạc. Tuy nhiên, mình rất quan trọng việc có một chuẩn mực đàng hoàng khi hát. Mình nhận ra là việc hát nó cũng cần phải có sự đầu tư nghiêm túc nếu không muốn sau này giọng hát của mình bị ảnh hưởng. Chính vì vậy mà mình bắt đầu tìm hiểu sâu một chút về thanh nhạc. Nhưng nhắc lại là mình không đi quá sâu đâu nhé. Bởi vì mình còn nhiều điều phải quan tâm cũng như phải chú ý vào rồi, nhất là giáo dục. Ca hát cứ như là một thú vui của mình thôi, và mình cũng muốn hát sao cho dễ nghe, hát sao cho đúng, để thể hiện được trọn vẹn một bài hát mà mình ưa thích. Mình sẽ cố gắng kiếm tiền và đầu tư một chút vào luyện tập giọng hát của mình vậy. Cứ đi thử một buổi xem sao. Sau đó mình sẽ luyện âm thanh của mình mỗi ngày. Mình sẽ học tập Barbra Streisand về cách mở khẩu hình, cách đặt vị trí âm thanh để phát ra tiếng hát chuẩn. Nhắc đến khẩu hình lại nhớ về ngôn ngữ học, giờ mình mới nhận ra việc học ngôn ngữ cũng có cái lợi của nó. Khi mình hiểu hơn về âm vị, hình vị rồi thì mình sẽ biết cách đặt vị trí của lưỡi, răng, môi như thế nào cho chính xác để khi phát âm, mình không bị sai sót cũng như khi hát, tiếng hát của mình sẽ trở nên rõ ràng hơn. May mắn là mình cũng là dân học ngoại ngữ, và có tìm hiểu nhiều về âm vị, nên việc đặt vị trí sao cho âm phát ra chính xác, đối với mình, cũng rất là quan trọng. Vậy ha, mình có thêm động lực để tập hát rồi.
P/S: Mình không có ý định đi thi hát hò gì cả, mặc dù sắp tới đây có cuộc thi X Factor ở trường, vì mình biết trình mình chưa tới đâu, và mình cũng không muốn góp vào trong thảm họa của X Factor. Mình phải trau dồi, học hỏi nhiều hơn nữa, và mình sẽ hát cho những người nào thật sự muốn nghe mình thôi. Đó là mình đó, hihi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét