Thứ Năm, 5 tháng 7, 2018

Đêm rảnh rỗi

Mình không có cảm hứng để làm gì, mình đang cảm thấy rất trống rỗng và chẳng muốn làm một công việc gì. Không lẽ ngày nào cũng như ngày nào, cứ lại là một ngày buổi sáng thì dậy trễ, ăn sáng rồi ngồi trước màn hình xem video vớ vẩn, rồi ngồi đến trưa, rồi đến chiều và tối lại chẳng có công việc gì. Nguyên à, hãy cố gắng, đừng làm mình trở nên đờ đẫn như vậy! Nguyên cô đơn lắm, cô độc lắm, cứ như là bên trong của mình đang dần héo mòn. Đây không phải là cách sống của mình, và đây cũng không phải là cuộc sống mà Nguyên muốn sống. Tháng ngày trôi qua ở đây dường như dần trở nên vô vị. Nguyên muốn tìm động lực để có thể hoàn thành nốt bài luận của mình, nhưng dường như mọi thứ đều trở nên quá khó khăn. Nguyên đã muốn đi làm lắm rồi, muốn đứng lớp, muốn được cầm viên phấn để mà viết nắn nót lên bảng, để truyền đạt kiến thức cho đàn em thơ, hoặc Nguyên vẫn muốn làm giảng viên để nghiên cứu đóng góp vào sự phát triển của giáo dục nước nhà, ôi bao nhiêu ước mơ dự định lớn lao nhưng sao nó bỗng dưng dập tắt khi mình đang ở đây thế này. Chẳng phải ban đầu mình qua đây để tiếp thu thêm những kiến thức mới sao. Mình phải hiểu đây là khoảng thời gian thực sự khó khăn với mình, nhưng khó khăn này, với mình cũng chính là thử thách lớn nhất. Thử thách của mình đó chính là đối mặt với sự cô độc, đối mặt với sự tĩnh lặng và hoàn thành luận văn trong thời gian ngắn. Điều đó cứ mỗi lần nghĩ đến là lại quá chóng mặt. Mình vô tình gây thêm áp lực chồng áp lực cho mình, nhưng mình muốn hoàn thành nó càng sớm càng tốt! Mình phải làm sao đây? Thôi thì tạm gác lại mọi thứ, bây giờ mình phải sắp xếp lại công việc của mình và phân định rõ ràng những gì mình cần phải làm. Hoặc là let it go, quên hết mọi thứ đi, đi chơi cho khuây khỏa đầu óc rồi hẳn quay trở lại công việc. Giờ mình đã có dữ liệu trong tay, chỉ cần chịu khó đọc sách một chút để mình mở mang thêm đầu óc nữa thôi là được. À, ngoài ra mình cần phải trau dồi khả năng tự học ngoại ngữ của mình cũng như thí nghiệm trên chính bản thân mình việc tự học ngoại ngữ để xem tiềm năng của mình có thể đạt đến mức độ nào. Thời gian ở đây của mình cũng không còn nhiều nữa, nên mình sẽ cố gắng hoàn thành các tác vụ mà mình nghĩ mình có thể làm được trong khả năng của mình. Còn việc làm trong tương lai cũng như các lời nói hay hình ảnh khiến cho mình cảm thấy đau lòng thì mình có thể học cách bỏ qua mà. Con người mình có cảm giác hay đố kị, đó là một tính xấu. Ví dụ điển hình đó là khi thấy có ai thành công thì mình lại thấy tự ti, tủi thân với bản thân mình. Mình lại quên đi những thành tích, những cột mốc quan trọng mà mình đã đạt được trong suốt thời gian vừa qua. Mình cũng đã hoàn thành tốt những gì trong khả năng của mình khi còn là sinh viên đại học rồi, mình cũng đâu đòi hỏi việc ra trường phải là thủ khoa, cũng như khi mới vào trường, mình cũng đâu có muốn làm thủ khoa, thậm chí điểm số của mình ở phía chót trong top 100 vào trường. Và Nguyên, có một điều mà mình phải tự biết và tự khen lấy mình, đó là mình đã tính được một chuyến đi đường dài mà mình sẽ thành công trên con đường đó. Mình đi theo trường phái ổn định và bền vững mà. Ngoài việc học kiến thức ở nơi đây, mình còn tìm hiểu thêm về những bộ môn mình sẽ giảng dạy trong tương lai nữa. Mình sẽ tận dụng điều đó để phục vụ cho việc nghiên cứu của mình. Hôm nay lại được nói chuyện với anh, cảm thấy thật vui, ước gì mình và anh ấy có thể gần nhau hơn để nói chuyện với nhau lâu hơn, mình sẽ thức suốt đêm cùng anh ấy tâm sự đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Tính anh ấy thật chẳng tâm lý chút nào, nhưng có lẽ là vì anh đang chú tâm vào sự nghiệp, cũng có thể là vì công việc quá bận rộn nên chẳng có thời gian để yêu ai. Thôi thì nếu mình thích một người như ảnh, thì phải cho ảnh thời gian. Mình dạo này bị ghiền bài “Butterfly” của Mariah Carey, với những ca từ vô cùng ý nghĩa. Nếu yêu một người nào đó, hãy để họ được làm chính mình, hạnh phúc và tự do, và cuối cùng nếu nhận ra sự hi sinh đó, tình yêu thật sự sẽ đến với hai người. Thật sâu sắc, đôi khi có những ca khúc ngắn nhưng lại chứa biết bao nhiêu nỗi lòng và câu chuyện về tình yêu. Mình sẽ phấn đấu nhiều hơn nữa!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét