Thứ Hai, 25 tháng 6, 2018

Động viên bản thân

Gửi Nguyên,

Nguyên à, tao biết, giờ mày đang rơi vào trạng thái vô định, chẳng muốn biết gì, chẳng muốn làm gì, ngày tháng trôi qua thật vô vị và nhạt nhẽo. Mày dần dần thiếu đi sức sống mà mày hằng có. Tao biết, đây không phải là cuộc sống dành cho mày, đây không phải là cuộc sống mà mày phải sống, đây là khoảng thời gian mà mày phải chiêm nghiệm lại bản thân mình, phải cố gắng vượt qua để vươn đến những ước mơ mà mày thực hiện. Tao biết, tao là một con người xấu trong mày, tao lười nhác, tao đố kỵ, tao không cầu tiến, và tao đang thống trị mày, nhưng tao cảm thấy quá mệt mỏi với mày, vì tao đã thắng rồi, tao thắng áp đảo, không mấy khó khăn, và đó không phải là cái mà tao trông đợi từ mày đâu Nguyên.

Tao muốn mày phải đối diện với tao, và cho tao thấy đam mê, tiềm năng và ý chí thật sự của mày khi mày đang trải qua giai đoạn khó khăn này. Hãy đứng dậy, và chứng minh cho bản thân tao xem, mày sẽ làm được những gì? Đừng gục ngã, vì gục ngã chỉ khiến cho tao trở nên thất vọng vì mày thôi Nguyên. Tao nói cho mày nghe, tao được sinh ra để mày đánh bại, nhiệm vụ của cuộc đời mày đó chính là đánh bại được tao, đó mới là cái quan trọng nhất. Mày hãy cho tao thấy mày mạnh mẽ như thế nào, mày vượt qua cái bóng của chính mày như thế nào, và con đường mày sẽ chọn để đi là con đường nào.

Mày hãy yêu thương bản thân mày một chút, hãy nghiêm khắc với bản thân hơn, hãy đặt ra nội quy, kỷ luật cho chính mình và khắc ghi từng điều một. Cái mà mày cần đó chính là kỷ luật, tao nhấn mạnh đấy. Càng nghiêm minh, mày sẽ càng nhận ra tiềm năng của mày.

Dòng cuối để tao yên giấc và tao cũng mong là mày đọc và thẩm thấu được những lời nói từ tao, một Nguyên khác, đang chờ mày đến thanh tẩy, hạ gục và biến tao hoà làm một với mày, đừng để tao ung dung tự tại như thế này nữa.

Thân mến, và hẹn ngày đối mặt.

Nửa kia của mày.

Thứ Tư, 20 tháng 6, 2018

Ngày vô dụng

Hôm nay lại là một ngày vô ích, mình phải tập thói quen, cố gắng viết vài dòng trước khi đi ngủ. 

Mỗi lần mình nghĩ về việc học bài là mình không còn cảm hứng chút nào. Tại sao lại như vậy nhỉ? Một lần nữa, có lẽ lý do đầu tiên đó là tư tưởng lười biếng đang dần thống trị bản thân mình. Con quỷ hèn nhát với những dục vọng kia đang lợi dụng từng khuyết điểm của mình để tấn công. Mình không được bỏ cuộc. Mình đang đánh bại con quỷ dục vọng, và con quỷ lười nhác kia đang thừa thế xông lên, mình phải nghĩ ra phương án đánh bại cả hai lũ quỷ đó. Khi mình có thể giành lấy được chiến thắng, mình sẽ hoàn thành được luận văn trong tháng 7 và mình sẽ thực hiện chuyến đi châu Âu để đời trong tháng 8 sắp tới. Phải cố lên. Mình cần bắt đầu từ những công việc nhỏ nhặt đến những công việc lớn hơn, chia nhỏ để làm lớn, chứ không phải ôm lớn để rồi không làm được gì. Tốt lắm Nguyên, cậu đã nhận ra vấn đề chính của bản thân mình rồi, giờ là lúc phải chiến đấu, vì bản thân mình, vì sự nghiệp giáo dục, vì đất nước, vì gia đình thân yêu và vì đàn em thơ tương lai nữa. Bằng mọi giá, mình quyết tâm sẽ đạt điểm cao trong môn luận văn này!

Thứ Sáu, 8 tháng 6, 2018

Thoughts after days of masturbation

That's it. I cannot take it anymore. I need to change myself quickly. Wait, don't be so hurried. I need to recover from this bad habit. I realised that I am into a habit of being lazy and too addicted to pornography and Internet stuff right now. I need to write down these lines to find out what lies behind these evil forces.

What have triggered me to consume pornography and having sexual thoughts? Come to think of it, is it because I am bored and I have nothing to accomplish? This could be a reason as I have already finished my stuff in both semesters and now there is only one dissertation left to be done. Yesterday I had the last meeting with my tutor as she will be on her maternity leave in late June. I have already chosen the other tutor for me, who also understands how I perform throughout the whole MA course. Back to the trigger factors, apart from the boredom, what else was the one that made me unpleasant? I guess that is the computer and the hesitation of going out and breathe some air. I guess I have been hiding from the outer world for so long that I confined myself within the four walls of the room. I don't say that my room is a prison, but the dearth of activity has somehow set up the path for the wicked side of me. I guess those two reasons have answered my concerns related to addiction to Internet and pornography.

So now I have detected the issues. The tasks to be done is to discover the way to resolve it positively. Firstly, let's look at the first problem. The tediousness with feeling of nothingness. What actually happen here is that there are so many tasks to do instead of nothing, and the camouflage is revealed to be a bunch of work that I am being snowed under such as presentation, dissertation, trips to different destinations of the UK, tours, cooking, writing my own book, new ideas, statistics, learning graphic design, being a lecturer in the future, my pathway of learning, my research of learning autonomy, my dreams and ambitions. Ideally, I should break these into small segments before I could kick off my work. I am quite a clumsy person, so I got a bad habit of messing up my plans and leaving my stuff untidy. Although at the very beginning of my plan, it all went so well and smoothly, I was not strict with myself, and it fell off the track I planned. Strictness is something I'm quite worried about. That is, I feel that if I was too strict to myself, I could not have joy in doing other things. On second thought, right now and previously, I have indulged myself too much with freedom and now, look at what I have turned out to be. Suddenly I remember that discipline is the word that I really need. Yes, a discipline, rules for myself to change. That is the remedy for me to overcome these burdens.

Alright, the next stuff, the lack of physical activity. This is probably the most formidable challenge in my life so far. I could dance, I could sing, I could run, but I do not have patience for this activity. I mean, I don't mind doing it, but if nobody forces me to deal with it, then I won't do it at all. I don't see any point in exercising. Yes, I know it is good for my health, but whenever I imagine myself being fatigued after all the exercises and nothing is really achieved, I lost courage and willpower to continue. Nevertheless, let's try to look at my activity in a typical day. It's just sleeping, eating, playing, writing, walking, talking, doing some random stuff, and no physical activity that makes you stronger. Yup, exercises will be the optimal way for you to get rid of bad thoughts, but I don't know when to do it? No excuse, sir. You can do that at 5 in the morning to 6, and another 5 to 6 in the evening. Just think of being tired is not a bad thing but the sign of good health is coming for me. Indeed, and I guess I need to work out a lot to lose my belly fat as soon as possible. No, don't say anything about time because to me, there's nothing called waste, it's only matter whether I have tried it or not. I feel motivated now, and I will put in a lot of endeavour to attain the goals that I wished for.