Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2025

Viết trong ngày cuối tuần

 Ngày 11 tháng 1 năm 2025

Lại một ngày trôi qua, và là một ngày lạnh giá. Băng chưa kịp tan, và tuyết vẫn còn phủ trắng đường, phủ đầy chiếc xe hơi của mình. Mình không biết phải làm gì cả, cảm giác có vẻ trống rỗng nhỉ? Vừa muốn làm gì đó, vừa lại không muốn làm gì, đây là tình trạng trì hoãn mà mình hay gặp. Có lẽ mình nên sắp xếp lại một chút công việc của mình để tránh rơi vào tình trạng như thế này. Mình nên đọc sách, hay chơi guitar, hay học lập trình gì đấy. Có thể mình nên làm một cái như memo để ghi lại mỗi ngày vừa qua mình làm gì, chứ như thế này lại để thời gian trôi qua vô vị quá.

Bỗng dưng mình thấy nhớ nhà vô cùng, tại vì lạnh, và cũng tại vì cô đơn quá. Không biết mình phải làm gì đây. Có những lúc mình chỉ muốn từ bỏ để về với nhà, nhưng mà ở nhà thì lại không làm được gì ra hồn cả. Bản thân mình cũng từng có những hoài bão, nhưng rồi sớm chợt nhận ra chúng chỉ là những ảo mộng tưởng tượng của mình khiến cho bản thân cảm thấy phấn chấn lên được chút nào đó, rồi lại rơi vào trạng thái thất vọng. Biết là như vậy nhưng mà sao cứ lặp đi lặp lại thói quen đó hoài. Không chỉ dừng lại ở đó, có nhiều thói quen xấu mình cần phải từ bỏ như thức khuya cũng như làm việc tào lao chứ không tập trung vào công việc chính. Mình cũng muốn luyện tập thói quen tốt chứ, nhưng chẳng biết bắt đầu từ đâu. Không, mình biết, ở tuổi này rồi mình biết, nhưng mình không đủ động cơ để làm, bởi vì làm để làm gì? Niềm vui của mình nó chớm nở tối tàn, và mình chẳng thích như vậy chút nào.

Nói tới tuổi lại nhận ra, tôi đã 30 rồi sao. Một nửa cuộc đời của tôi đã trôi qua nhanh như một cơn gió vậy đó. Tôi đã làm được gì? Tôi đã sống như thế nào? Tôi đang làm gì và tôi phải làm gì giữa cuộc đời mông lung này? 

Ngồi nghe chút nhạc, rồi ngẫm lại, chắc mình nên trang trí một chút nhà cửa đón Tết cho đỡ nhớ nhà. Tuần sau là bắt đầu vào làm việc rồi, đúng như bạn trọ của mình nói vậy, hãy tận hưởng thời gian ở nhà thật nhiều trước khi vò đầu bứt tai trong học kỳ mới haha.


Thứ Năm, 2 tháng 1, 2025

2025 - Ước vọng cá nhân, những dự định trong năm

 Chào nhật ký thân yêu,

Năm mới lại đến, và lại là một đêm nữa thức khuya. Mình còn nhớ rõ lời cô bác sĩ dặn dò khi siêu âm phần bụng rằng không được thức khuya, nhưng không hiểu vì sao mình vẫn cứ làm, và đó là một thói quen xấu mình cần phải bỏ. Thiết nghĩ mình cần hạn chế thức khuya và đầu tư thời gian cho những hoạt động khác ý nghĩa với cuộc đời mình hơn. 

Mình hẹn với bản thân phải lập thói quen viết 200 từ mỗi ngày, nên mình sẽ cố gắng viết cho hôm nay bù cho hôm qua, và trong ngày hôm nay cũng phải cố gắng viết thêm. Mình đã lập danh sách những công việc cần làm, và phải đạt được. Ôi thật lười biếng làm sao. Mình đã cố gắng lắm nhưng sao thói quen xấu lại khó bỏ như vậy? Mình phải đặt lại mục tiêu cho bản thân trong năm nay:

Đi được 2 trên 3 các địa điểm sau : 

1. New York

2. Grand Canyon

3. Vancouver

Ngoài ra một số hoạt động mình cũng muốn cải thiện đó là:

Đọc thêm ít nhất 10 quyển sách

Chơi được thêm ít nhất 3 bản acoustic guitar và học nâng cao

Nhảy được bài Into the New World.

Cũng được ấy nhỉ? Giờ thì đến lúc mình tâm sự này. 

---

Dạo gần đây những cảm xúc hiện sinh lại tràn về, và mình cảm giác như tìm kiếm thứ gì đó ý nghĩa trong cuộc sống hữu hạn này thật mệt mỏi. Mình nghĩ rất nhiều về cuộc đời của mỗi người, và có những kiếp người sống trong nhung lụa xa xỉ, nhưng vẫn có những người sống một đời khổ đau, thấp hèn, dù vẫn là loài người. Có những thứ về cuộc đời, về loài người, mà càng nghĩ đến, mình càng cảm thấy thiếu đi động lực sống. Ta đang làm gì? Ta đang đuổi theo điều gì? Đích đến của chúng ta đều là những nấm mồ, đẹp hoặc xấu, hoặc chỉ là một ụ đất bên đường không ai hay. Xác thịt rồi cũng sẽ thối rữa và bị giòi bọ làm tiệc trên đó, và cuối cùng là vi sinh vật sẽ phân hủy hoàn toàn cơ thể chúng ta. Nghĩ đến điều đó mình cảm thấy sợ, sợ phải chết, sợ phải chứng kiến những người thân yêu của mình ra đi, và chỉ muốn bên họ mãi thôi. Có nhiều biến cố trong cuộc sống khiến cho mình phải suy nghĩ hoài về bản thân và gia đình. Mục đích của mình là gì? Kiếm tiền để người thân mình tận hưởng, vậy thôi. Cứ mỗi lần mình làm một điều gì đó, những suy nghĩ tội lỗi về con người và thế giới cứ dần hiện lên và mình phải cố gắng thoát khỏi nó. Mình nên ra đường đi đây đi đó chút xíu.